Mình vào diễn đàn cũng lâu nhưng chủ yếu lấy link down HD. Hôm nay mới post thread đầu tiên, hy vọng mọi người sẽ cùng thảo luận chia sẻ
Mình là 1 fan điện ảnh và ngay khi Megastar đưa công nghệ 3D vào VN thì mình rất háo hức, mình đã coi bộ trailer 3D , Avatar (2D&3D) và Alice in Wonderland. Cảm nhận của mình đó là : 3D chỉ phù hợp với phim hoạt hình hoặc games chứ không phù hợp với phim người đóng và trong tương lai, phim 3D vẫn sẽ không thay thế được phim 2D. Lý do là:
1. Hiệu ứng 3D chỉ phù hợp với những cảnh có độ sâu rộng, những cảnh hành động. Còn đối với 1 cảnh thông thường như 2 nguời trò chuyện trong nhà, hiệu ứng 3D trở nên mờ nhạt và không có hiệu quả gì. Thế nên 1 bộ phim tâm lý tình cảm sẽ không có lý do gì để làm 3D.
2. Công nghệ 3D hiện nay và trong tương lai gần vẫn rất hạn chế, và sẽ không thoả mãn được người xem 1 cách lâu dài. Cá nhân mình sau khi coi xong Alice đã không còn nhiều hứng thú với phim 3D. Cụ thể hơn về điều này, mình xin giải thích đó là vì hiện nay, hiệu ứng 3D vẫn là "ảo", công nghệ chỉ đánh lừa thị giác con người để tạo ra cảm giác 3D. Chính vì điều đó, hiệu ứng về độ sâu trường ảnh không thể tái hiện được.
Ví dụ: Bạn coi avatar đến cảnh trong rừng, có những sinh vật như con sứa bay khắp nơi trong không khí, và nhờ 3D, bạn thấy có con gần con xa. Bạn thử tập trung nhìn vào con ở gần mặt mình. Nếu ở không gian thật, khi bạn tập trung nhìn vào vật nào đó (điều tiết mắt để focus), thì vật đó sẽ rõ lên (vì nó lọt vào trường ảnh của mắt bạn - depth of field) . Nhưng bố khỉ, nhìn muốn lòi con mắt nhưng con sứa đó vẫn cứ mờ câm.
Đúng rồi ! Vì thật ra nó vẫn là ảnh 2D chiếu trên màn ảnh mà, đạo diễn muốn nó mờ thì nó mờ, muốn nó rõ thì nó rõ, bạn đâu thể dùng mắt mình điều khiển được hình ảnh ! ! Với phim 2D thì khác, con mắt của bạn sẽ chấp nhận hình ảnh trên màn hình và không "nhảy nhót" như với phim 3D. Máy quay focus vào cái gì thì cái đó rõ và bạn tập trung vào cái đó.
Sau khi coi Avatar và Alice mình và bạn đi cùng đều có cảm giác khó chịu tương tự (và mình tin đó chính là 1 phần nguyên nhân của cảm giác nhức mắt xảy ra ở 1 số người xem) . Và mình hiểu rằng đó là giới hạn về công nghệ, không thể làm hơn được. Bạn không thể làm 1 bộ phim mà tiền cảnh, trung cảnh, hậu cảnh đều rõ mồn một được (như thế càng không giống thực). Mà cho hậu cảnh với tiền cảnh mờ đi (out of focus) thì khi khán giả focus vào mấy cảnh đó sẽ cảm giác rất khó chịu.
3. Lý do cuối cùng, nhỏ thôi, đó là phụ đề. Phụ đề trong 2 phim mình xem được điều chỉnh để hiệu ứng 3D khiến nó nằm ờ gần mắt. Vì vậy khi xem phim, việc liên tục điều tiết mắt về gần (đề đọc phụ đề) và ra xa (để xem phim) sẽ khiến mắt bạn luôn mỏi.
Sao không để phụ để ra xa xa nhỉ?? Đâu có được, nếu như vậy lỡ có người/đồ vật ở tiền cảnh che khuất qua phụ đề thì sao? Trong khi phụ đề nó là lớp trên cùng chỉ có nó che khuất phim chứ không thể ngược lại ~X(
Kết luận cuối cùng, sau này sẽ chỉ đi coi phim hoạt hình 3D, còn phim người đóng thì thôi. Chờ đợi xếp hàng rồi dậy sớm đi coi suất đầu ngày (để đc chỗ tốt) có sung sướng gì. /
Mình là 1 fan điện ảnh và ngay khi Megastar đưa công nghệ 3D vào VN thì mình rất háo hức, mình đã coi bộ trailer 3D , Avatar (2D&3D) và Alice in Wonderland. Cảm nhận của mình đó là : 3D chỉ phù hợp với phim hoạt hình hoặc games chứ không phù hợp với phim người đóng và trong tương lai, phim 3D vẫn sẽ không thay thế được phim 2D. Lý do là:
1. Hiệu ứng 3D chỉ phù hợp với những cảnh có độ sâu rộng, những cảnh hành động. Còn đối với 1 cảnh thông thường như 2 nguời trò chuyện trong nhà, hiệu ứng 3D trở nên mờ nhạt và không có hiệu quả gì. Thế nên 1 bộ phim tâm lý tình cảm sẽ không có lý do gì để làm 3D.
2. Công nghệ 3D hiện nay và trong tương lai gần vẫn rất hạn chế, và sẽ không thoả mãn được người xem 1 cách lâu dài. Cá nhân mình sau khi coi xong Alice đã không còn nhiều hứng thú với phim 3D. Cụ thể hơn về điều này, mình xin giải thích đó là vì hiện nay, hiệu ứng 3D vẫn là "ảo", công nghệ chỉ đánh lừa thị giác con người để tạo ra cảm giác 3D. Chính vì điều đó, hiệu ứng về độ sâu trường ảnh không thể tái hiện được.
Ví dụ: Bạn coi avatar đến cảnh trong rừng, có những sinh vật như con sứa bay khắp nơi trong không khí, và nhờ 3D, bạn thấy có con gần con xa. Bạn thử tập trung nhìn vào con ở gần mặt mình. Nếu ở không gian thật, khi bạn tập trung nhìn vào vật nào đó (điều tiết mắt để focus), thì vật đó sẽ rõ lên (vì nó lọt vào trường ảnh của mắt bạn - depth of field) . Nhưng bố khỉ, nhìn muốn lòi con mắt nhưng con sứa đó vẫn cứ mờ câm.
Đúng rồi ! Vì thật ra nó vẫn là ảnh 2D chiếu trên màn ảnh mà, đạo diễn muốn nó mờ thì nó mờ, muốn nó rõ thì nó rõ, bạn đâu thể dùng mắt mình điều khiển được hình ảnh ! ! Với phim 2D thì khác, con mắt của bạn sẽ chấp nhận hình ảnh trên màn hình và không "nhảy nhót" như với phim 3D. Máy quay focus vào cái gì thì cái đó rõ và bạn tập trung vào cái đó.
Sau khi coi Avatar và Alice mình và bạn đi cùng đều có cảm giác khó chịu tương tự (và mình tin đó chính là 1 phần nguyên nhân của cảm giác nhức mắt xảy ra ở 1 số người xem) . Và mình hiểu rằng đó là giới hạn về công nghệ, không thể làm hơn được. Bạn không thể làm 1 bộ phim mà tiền cảnh, trung cảnh, hậu cảnh đều rõ mồn một được (như thế càng không giống thực). Mà cho hậu cảnh với tiền cảnh mờ đi (out of focus) thì khi khán giả focus vào mấy cảnh đó sẽ cảm giác rất khó chịu.
3. Lý do cuối cùng, nhỏ thôi, đó là phụ đề. Phụ đề trong 2 phim mình xem được điều chỉnh để hiệu ứng 3D khiến nó nằm ờ gần mắt. Vì vậy khi xem phim, việc liên tục điều tiết mắt về gần (đề đọc phụ đề) và ra xa (để xem phim) sẽ khiến mắt bạn luôn mỏi.
Sao không để phụ để ra xa xa nhỉ?? Đâu có được, nếu như vậy lỡ có người/đồ vật ở tiền cảnh che khuất qua phụ đề thì sao? Trong khi phụ đề nó là lớp trên cùng chỉ có nó che khuất phim chứ không thể ngược lại ~X(
Kết luận cuối cùng, sau này sẽ chỉ đi coi phim hoạt hình 3D, còn phim người đóng thì thôi. Chờ đợi xếp hàng rồi dậy sớm đi coi suất đầu ngày (để đc chỗ tốt) có sung sướng gì. /
Chỉnh sửa lần cuối: