Uchiha_Madara
Nghỉ hưu
Nếu dùng một từ để nói về phim này có thể chắc chắn đó là từ “dễ thương”. Một bộ phim tươi vui, dễ thương, cười vui thỏa mái, thông điệp ý nghĩa nhưng diễn đạt nhẹ nhàng, dễ hiểu. Về quê ăn Tết là một trong những bộ phim Việt đáng xem nhất mùa phim Tết năm nay.
Kiểu hài hành trình quen thuộc nhưng lại được dẫn dắt hấp dẫn, các chi tiết hợp lý, gắn kết, giúp cho khán giả dễ dàng nắm bắt và cuốn hút theo dõi câu chuyện. Vẫn là câu chuyện về quê ăn Tết hay không, rồi những người con cái xa gia đình ở lại thành phố, bỏ bố mẹ già quê ăn Tết một mình, nhưng dưới góc nhìn rất vui vẻ và sáng tạo.
Bắt đầu bằng câu chuyện của 2 chị em, người tài xế, người lơ xe, thực hiện một hợp đồng xe đưa đón về quê ăn Tết. Trên đường lại xảy ra nhiều chuyện rắc rối, tréo nghoe khác nhau, rồi xuất hiện nhiều pha hài tình huống duyên dáng. Hài trong phim này vừa phải, không lố quá, không nhảm quá, vừa đủ để cười vui, vừa đủ để thoải mái, xem ít thấy khó chịu.
Điều khiến mình thích ở phim này là cách thể hiện rất nhẹ nhàng, cảm giác như ăn một món ăn có vị thanh mát, cứ thoải mái mà thưởng thức cho đến hết phim. Dù rằng biết trước kết cục nó sẽ ra làm sao, nhưng vẫn không làm giảm hứng thú theo dõi diễn tiến câu chuyện. Dù rằng đôi khi chèn vào những đoạn kể lể khá là sến và dài dòng, làm gọn cái này, vừa đủ thôi thì phim sẽ bớt bị lơi nhịp.
Dễ dàng nhận thấy, phim thành công là nhờ diễn xuất đa dạng và hợp vai của cả dàn diễn viên chính lẫn phụ. Jun Phạm trong vai lơ xe, cậu em thương chị, thương ba mẹ, hồn nhiên như thằng điên, diễn xuất của Jun trong phim này rất sáng tạo, tự nhiên, biểu cảm rõ ràng, đúng tính cách nhân vật, có thể thấy là một sự tiến bộ đáng kể, tất nhiên, vẫn còn rèn luyện nhiều mới có thể được như diễn viên chuyên nghiệp.
Ngô Thanh Vân đóng một vai có thể nói là sở trường, cô gái nhưng có cá tính mạnh mẽ, tất nhiên là bị les, chỉ mê gái, bỏ nhà ra đi và thề khi nào thành công mới quay về. Dù vai chính nhưng đất diễn chủ yếu tập trung ở đoạn đầu, nửa sau là Jun Phạm và dàn diễn viên phụ trổ tài. Một lần nữa Ngô Thanh Vân lại cho thấy khả năng chọn diễn viên rất tốt cho các nhân vật trong phim.
Phim Việt chiếu Tết chắc chắn là dành cho đối tượng khán giả ra rạp xem ngày đầu năm, mà theo tiêu chí đó thì phim chỉ cần vui vẻ, dễ xem, dễ cười, thoải mái khi kết thúc, kèm thêm một vài thông điệp ý nghĩa cho ngày đầu năm mới là được. “Về quê ăn Tết” có vẻ sáng giá nhất để chọn xem, nhất là khi so với những phim nhảm nhí của Hoài Linh và Trường Giang năm nay.
Kiểu hài hành trình quen thuộc nhưng lại được dẫn dắt hấp dẫn, các chi tiết hợp lý, gắn kết, giúp cho khán giả dễ dàng nắm bắt và cuốn hút theo dõi câu chuyện. Vẫn là câu chuyện về quê ăn Tết hay không, rồi những người con cái xa gia đình ở lại thành phố, bỏ bố mẹ già quê ăn Tết một mình, nhưng dưới góc nhìn rất vui vẻ và sáng tạo.
Bắt đầu bằng câu chuyện của 2 chị em, người tài xế, người lơ xe, thực hiện một hợp đồng xe đưa đón về quê ăn Tết. Trên đường lại xảy ra nhiều chuyện rắc rối, tréo nghoe khác nhau, rồi xuất hiện nhiều pha hài tình huống duyên dáng. Hài trong phim này vừa phải, không lố quá, không nhảm quá, vừa đủ để cười vui, vừa đủ để thoải mái, xem ít thấy khó chịu.
Điều khiến mình thích ở phim này là cách thể hiện rất nhẹ nhàng, cảm giác như ăn một món ăn có vị thanh mát, cứ thoải mái mà thưởng thức cho đến hết phim. Dù rằng biết trước kết cục nó sẽ ra làm sao, nhưng vẫn không làm giảm hứng thú theo dõi diễn tiến câu chuyện. Dù rằng đôi khi chèn vào những đoạn kể lể khá là sến và dài dòng, làm gọn cái này, vừa đủ thôi thì phim sẽ bớt bị lơi nhịp.
Dễ dàng nhận thấy, phim thành công là nhờ diễn xuất đa dạng và hợp vai của cả dàn diễn viên chính lẫn phụ. Jun Phạm trong vai lơ xe, cậu em thương chị, thương ba mẹ, hồn nhiên như thằng điên, diễn xuất của Jun trong phim này rất sáng tạo, tự nhiên, biểu cảm rõ ràng, đúng tính cách nhân vật, có thể thấy là một sự tiến bộ đáng kể, tất nhiên, vẫn còn rèn luyện nhiều mới có thể được như diễn viên chuyên nghiệp.
Ngô Thanh Vân đóng một vai có thể nói là sở trường, cô gái nhưng có cá tính mạnh mẽ, tất nhiên là bị les, chỉ mê gái, bỏ nhà ra đi và thề khi nào thành công mới quay về. Dù vai chính nhưng đất diễn chủ yếu tập trung ở đoạn đầu, nửa sau là Jun Phạm và dàn diễn viên phụ trổ tài. Một lần nữa Ngô Thanh Vân lại cho thấy khả năng chọn diễn viên rất tốt cho các nhân vật trong phim.
Phim Việt chiếu Tết chắc chắn là dành cho đối tượng khán giả ra rạp xem ngày đầu năm, mà theo tiêu chí đó thì phim chỉ cần vui vẻ, dễ xem, dễ cười, thoải mái khi kết thúc, kèm thêm một vài thông điệp ý nghĩa cho ngày đầu năm mới là được. “Về quê ăn Tết” có vẻ sáng giá nhất để chọn xem, nhất là khi so với những phim nhảm nhí của Hoài Linh và Trường Giang năm nay.